Khi Chung Hoài trở lại phòng học, cậu phát hiện trên bàn có một ly trà hoa quả.
Cậu ta đi tới cầm lấy ly trà, nhìn nhìn rồi hỏi: "Ai đưa cho tớ vậy?"
Chỗ ngồi của Phó Tê Ngôn khá gần cậu ta, nghe thấy câu hỏi liền không ngẩng đầu lên, trả lời: "Là Lục Vãn bảo tớ mang cho cậu, cậu ấy nói cậu đi quên cầm."
Chung Hoài kỳ lạ nói: "Không đúng, ly Lục Vãn đưa tớ là trà vải mật ong, loại đó khá ngọt, tớ không thích uống nên cố ý giả vờ quên lấy, nhưng ly này là trà khế."
Ngòi bút của Phó Tê Ngôn đang viết đề khựng lại, mắt dừng trên một con số, một lát sau rất tự nhiên liếc cậu ta một cái nói: "cậu ấy đoán cậu không thích uống, nên lại mua cho cậu một ly khác."
Chung Hoài nghe vậy cười: "Không ngờ Lục Vãn thật đúng là rất thông minh."
Ánh mắt Phó Tê Ngôn rũ xuống, liếc nhìn ly trà khế kia, đang chuẩn bị tiếp tục làm bài thì lại nghe thấy Chung Hoài lẩm bẩm: "Bất quá chỉ là nói hơi nhiều, hơn nữa toàn nói không đâu vào đâu, làm người ta sốt ruột."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT