Có lẽ chỉ là trùng hợp thôi.
Phó Tê Ngôn cũng không biết cô thích ăn món gì, hơn nữa anh cũng chẳng có lý do gì để làm như vậy cả.
Lục Vãn càng nghĩ càng cảm thấy mình đa tâm, khóe miệng khẽ nhếch lên cười cho có lệ, sau đó chuyển sự chú ý sang Thẩm Miên Miên.
Thẩm Miên Miên và Cố Giản Chu đang trò chuyện rất say sưa. Cố Giản Chu tính cách ôn hòa, không nói nhiều lắm, phần lớn là Thẩm Miên Miên đang nói, đợi cô nhai hết đồ ăn trong miệng, anh mới lên tiếng đáp lại vài câu.
Thật lòng mà nói, Lục Vãn rất ít khi thấy người nào trầm ổn như Cố Giản Chu ở độ tuổi này. Quen biết nhiều ngày như vậy, chưa bao giờ thấy anh nổi giận, nói chuyện với ai cũng luôn mỉm cười.
Sao lại có tin đồn mười bạn cán bộ lớp không hòa đồng nhỉ?
Thẩm Miên Miên bĩu môi than thở: “Trước chọn ban xã hội, chỉ là cảm thấy toán sẽ đơn giản hơn chút, ai ngờ toán ban xã hội cũng khó muốn chết, tớ thi ba lần liên tiếp sát nút điểm sàn, lo đến rụng cả tóc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT