Sau khi Vân phụ đi, Đồng Tuệ cẩn thận gấp tờ giấy có dấu vân tay lại, rồi bảo Vân Thanh Sơn cất kỹ.
"Tiểu Vũ vẫn nghĩ chu đáo hơn. Nếu làm lớn chuyện, chúng ta chưa chắc đã đòi lại được công bằng. Bây giờ hai anh em đã không còn quan hệ gì với ông ta nữa, sau này chúng ta sẽ sống thật tốt. Chỉ khi địa vị của mình cao lên mới không bị người khác ức hiếp nữa."
Đồng Tuệ vừa ăn cơm vừa nắm chặt đôi đũa nói. Dù Đồng Phú Quốc là cha ruột của cô, nhưng bất kể là đời này hay đời trước, ông ta đều không hề làm tròn trách nhiệm của một người cha.
Còn có Đồng Hiểu Vân nữa. Đời trước chính vì quá tin tưởng nó mà cô đã mắc thêm nhiều sai lầm. Đời này cô đã hiểu, người ta phải nỗ lực vươn lên.
Khi thân phận và địa vị cao hơn thì người khác mới kiêng dè, sợ hãi mình, càng không dám tùy tiện ức hiếp mình.
"Không sai, sau này Tiểu Vũ cứ ở với anh và chị dâu. Chị dâu định làm ăn buôn bán, anh ở đại đội cũng muốn thăng chức. Chúng ta nuôi nổi em, yên tâm đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play