“Mẹ, hiện tại không phải không cho họ ăn uống. Là bọn họ tự nguyện chịu đối, cũng không muốn dùng lao động để đổi lấy đồ ăn với nước uống.”
Thiên hạ nào có đạo lý này.
“Ài, kỳ thật đứa nhỏ rất đáng thương.” Vẻ mặt đồng chí Tống Hữu Ái đầy rối rắm nói, “Bà mẹ chồng kia quá cường thế. Mẹ nhìn thấy đôi vợ chồng trẻ kia đã đồng ý ký hiệp nghị lao động rồi, kết quả… bị mẹ chồng kêu dừng.”
“Đó là vấn đề của chính bọn họ, chính bọn họ còn không đau lòng con cái của mình, người ngoài chúng ta càng không cần nhúng tay quản.”
Chính sách phát cơm của kinh đô và vùng lân cận đã đủ nhân văn.
Người già và trẻ nhỏ không có năng lực lao động, việc tiếp viện có thể do người trưởng thành phụ trách, hơn nửa chỉ cần nửa giá điểm cống hiến là được.
Cô nhi, góa bụa và người già đều có phúc lợi cứu tế riêng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play