“Tớ sai rồi tớ biết sai rồi, về sau tớ chắc chắn sẽ không liên lụy mọi ngời nữa, hy vọng các cậu tha cho tới một lần cuối cùng có được không?”
“Về sau tớ sẽ không bao giờ phạm lại sai lầm như hôm nay nữa! Về sau tất cả nhiệm vụ, chỉ cần các cậu quyết định để tớ ở lại trong nhà, thì tớ tuyệt đối sẽ không làm trái lại, nhất định phải đi theo các cậu ra ngoài nữa đâu.”
“Tớ sẽ ngoan ngoãn đợi, cầu xin các cậu đừng đuổi tớ đi mà.”
Tra Bằng nhìn người thương bị ép thành như vậy, gân xanh trên đầu nổi lên, “Trịnh Hằng! Trịnh Phỉ Na, Hạ Chi! Tâm Di đều đã nói tới như vậy, khóc thành như vậy rồi, các người liền tha cho cô ấy một lần đi.”
“Sao các người lại có thể nhẫn tâm như vậy? Chúng ta đều là bạn học cũ, có cần phải làm tới không chừa đường lui như vậy không?”
Trịnh Phỉ Na mếu máo không kiên nhẫn nói: “Không phải chúng tôi tàn nhẫn, là chúng tôi thật sự đã chịu đủ Trang Tâm Di rồi!”
“Nếu anh yêu cô ta như vậy, coi cô ta như châu như bảo, thì dẫn cô ta cùng nhau đi thôi, đừng ở lại nơi này tại họa chúng tôi và những người khác có được không? Hai người các người tương thân tương ái tai họa cho nhau không phải càng tốt sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play