Không gian bên trên sân phơi có độ cao vô hạn, cho nên hiện tại cô cơ hồ không nỡ nhìn thẳng.
Được mù tuy rằng vô cùng vui sướng, nhưng rậm rạp đồ vật như vậy lơ lửng trên đỉnh đầu, khụ khụ, cũng quá áp lực.
Cũng may lúc trước cô đã quyên góp hết vật tư thu được từ gia viên Thương Hoa cho Tả Li.
Nhưng hiện tại xem ra, một núi nhỏ vật tư kia, cùng với số lượng hôm nay thu được từ trong kho ngầm, quả thực có thể dùng mương nhỏ và biển rộng để hình dung.
Trần Triệu Vỹ thật đúng là người giàu biết giữ của.
Nhiều đồ như vậy mà đáng tiếc hắn chỉ có thể mang đi một ít thiết bị nghiên cứu và thuốc mà mình cho là quan trọng nhất, những thứ còn lại đều không công tiện nghi cho bạn học Tạ Ngưng.
Tạ Ngưng cảm giác chính mình hẳn là nên thay mặt cho quảng đại quần chúng nhân dân ở căn cứ kinh đô và vùng lân cận, cảm tạ cái tên Trần Triệu Vỹ này, dù sao hắn khảng khải như thế, quả thực là vượt quá sức tưởng tượng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play