“Cậu nhìn xem thủ hạ của mấy người chống đỡ được người ta không? Loại thời điểm này còn muốn giữ mặt mũi cái chim gì, đương nhiên là quỳ xuống đất xin tha mới đúng!” Ria mép trợn trắng mắt, “Các người không xin tha, tôi đây tự xin tha!”
Nói xong, quả thực gục xuống đất, không biết từ nơi nào lấy ra một lá cờ hàng, niết chặt trong tay lắc lư lắc lư, “Đại lão, đại lão tôi nhận thua! Đừng giết tôi đừng giết tôi! Tôi biết gì đều nói hết!”
Một vòng người bên cạnh Trần Triệu Vỹ, vốn tưởng rằng người này đang nói giỡn.
Đột nhiên thấy dáng vẻ này của hắn, không ngỏi ngây ngẩn cả người.
Lúc này Tạ Ngưng đã giải quyết xong mấy hộ vệ trước mặt, thu cánh kim loại vào đáp xuống đất.
Ghé mắt liếc Quý Hữu Kỷ một cái, chỉ thấy ria mép kia không chút do dự lăn ra khỏi đám người, một đường vừa lăn vừa bò tới bên chân cô, ngửa đầu cười nhìn cô đầy lấy lòng.
“Chị, em muốn tố cáo! Em tự giác tố cáo! Những việc trong phòng thí nghiệm này đều là do Trần Triệu Vỹ và tình nhân Phạm Vũ Sâm của hắn làm ra, không có quan hệ nhiều lắm với những người khác.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT