“Ông anh Trung Bình, đã lúc này rồi thì không cần phải nói chuyện văn hóa với bọn họ nữa đâu.” Hoàng Căn Muội liên tiếp phun ra lời mắng chửi.
“Một đám rùa con, chúng mày chúng mày, đều là đám đoạn tử tuyệt tôn! Tao nói cho chúng mày biết, ác độc như vậy, chắc chắn cả nhà chúng mày đều không có kết cục tốt.”
Trần Gia Gia kêu khóc hô đau, “Không liên qua tới chúng tôi mà, chúng tôi chỉ là theo lời làm việc mà thôi. Thả chúng tôi, thả chúng tôi ra.”
“Những người cá xấu xí bị giam giữ trong phòng thí nghiệm kia là chuyện thế nào?” Tạ Ngưng tiếp tục vòng đề tài trở về, thần sắc nhàn nhạt nhìn về phía Trần Sung.
Trần Sung cười khổ một tiếng, “Đội trưởng Tạ, không phải tôi không muốn trả lời cô. Quả thật là, chúng tôi chỉ phụ trách trông coi cảnh giới mà thôi, đến nỗi phòng thí nghiệm nghiên cứu cái gì, có tác dụng gì, chúng tôi thật sự không biết.”
“Ồ, vậy thì chỉ có thể tìm Trần Triệu Vỹ kia giáp mặt hỏi cho rõ ràng thôi.” Tạ Ngưng gật gật đầu.
Tuy âm điệu của cô nhàn nhạt, nhưng lại làm cho người ta cảm nhận được một loạt sát ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT