Bà chị này cứ có chút hề hề ấy nhỉ.
Hiện tại không tìm chết nữa, bộ dáng cũng không còn vặn vẹo như vừa rồi, nhìn qua cũng thuận mắt hơn vài phần, khụ khụ.
Tạ Ngưng nhìn một vòng, ánh mắt dừng trên mấy người mặc quần áo rách tung tóe, so với mấy người ăn mày Hoàng Căn Muội và Lang Diệp Tử thì còn giống ăn mày hơn.
Cảm nhận được dị năng giao động trên người bọn họ, Tạ Ngưng hơi hơi nhướng mày, “Các người đều là hệ kim à?”
Đầu lĩnh của ăn mày, khụ, người đàn ông hơn bốn mươi gật đầu, biểu tình thật ra rất ổn trọng, “Cô cảm nhận được sao? Đúng vậy, bốn người chúng tôi đều là dị năng giả hệ kim.”
Tống Khả Hân đứng cách đó không xa há to miệng, bị Tống Hữu Ái ở sau kéo một cái, vẫn cứ không nhịn được mà tò mò đặt câu hỏi, “Các người, căn cứ các người cũng nghèo quá rồi! Sao các người lại? Không giống dị năng giả chút nào hết vậy.”
“Dị năng giả thì sao vậy? Căn cứ cũng không cần chúng tôi. Căn cứ dùng những người tráng niên bình thường đó để lao động sửa chữa xây dựng căn cứ, chỉ cần đưa chút điểm cống hiến đã được cung cấp một phần cơm trưa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play