“Người viễn cổ chúng tôi tàng long ngọa hổ không phải rất bình thường à? Dù sao cũng trên dưới mấy ngàn năm, nhân vật phong lưu thiên cổ ùn ùn không dứt. Loại nhân vật nhỏ như chúng tôi cơ hồ không đáng nhắc tới.”
“Thay vì lúc nào cũng dùng mắt nhìn chằm chằm chúng tôi, không bằng tự nhìn lại bản thân mình xem. Nghe nói cuộc sống của các người không được tốt cho lắm!”
“Gì nhỉ, bản dịch dinh dưỡng cấp thấp của mấy người, đều là dùng phân làm ra mà! Không biết các người uống vào cảm thấy mùi vị thế nào nhỉ?”
“Năng lực tự sản tự tiêu này, người viễn cổ chúng tôi thực hổ thẹn không bằng. Chắc chắn không thể so bì với các người được! Các người đều rất tiên tiến, tiên tiến đến mức tự sản tự tiêu.”
“Ồ đúng rồi, có nghe hiểu được mấy chữ tự sản tự tiêu này không? Đây là thành ngữ của người viễn cổ chúng tôi, nếu không hiểu thì có thể hỏi trí não, tra chút thành ngữ trong từ điển viễn cổ.”
“Có biết từ điển là gì không?”
Tạ Ngưng không lưu tình phun người một phen, dỗi tới một vòng người xung quanh không muốn lên xe, mà đứng trong gió cát xem náo nhiệt…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play