Tạ Ngưng mặt không cảm xúc.
Cố Sâm duỗi tay nhận lấy hộp quà trước, cũng mặt không cảm xúc, “Lý Duy Đức tiên sinh, tôi thay mặt bạn gái cảm ơn ý tốt của mấy người. Nếu như không còn chuyện gì khác, chúng ta liền phải xuất phát đây.”
Lý Duy Đức giương mắt nhìn nhìn Cố Sâm, cười đến ý vị thâm trường, “Được được.”
Ông ấy cũng không dây dưa nhiều, gật đầu ra vẻ hiền lành nói, “Vậy hy vọng đội trưởng Cố có thể phát vòng tay kiểu mới này ra cho mọi người. Cũng hy vọng đội trưởng Cố các cậu hết thảy thuận lợi, mau chóng trở lại căn cứ.”
“Mượn cát ngôn của ngài.” Khuôn mặt tuấn tú như tượng tạc kia của Cố Sâm dường như không nhúc nhích mảy may nào, chỉ có khóe miệng kéo kéo, lộ ra nụ cười giả không thể lại giả hơn.
Tạ Ngưng nhấp miệng, trợn trắng mắt với bóng lưng xoay đi của Lý Duy Đức.
Mọi người đều thấy được rõ ràng, nhưng vẫn như cũ nghẹn lại không dám cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play