“Đúng vậy, căn cứ cũng không có tặng không đồ ăn, không phải mấy người đã sớm biết rồi à?”
“Một phần cơm đơn giản yêu cầu hai mươi điểm cống hiến.”
Hai mươi điểm cống hiến này như là chọc trúng phổi của bà ta, thiếu chút nữa làm bà ta từ trên giường bệnh nhảy dựng lên, “Hai mươi điểm cống hiến, này không phải là đùa người à? Một bữa cơm liền phải hai mươi điểm cống hiến, dân chúng bình thường chúng tôi lấy điểm cống hiến từ đâu ra?”
“Không có điểm cống hiến thì có thể ký kết hiệp nghị lao động một năm với chính phỉ mà, không phải rất nhiều người đều làm như vậy sao?”
“Khó mà làm được! Hiệp nghị lao động kia căn bản chính là bóc lột chúng tôi lao động không công. Trên đó viết, phàm là căn cứ có yêu cầu, thì có thể phân phối bất cứ cương vị gì.”
“Tôi một phen tay chân già yếu trói gà không chặt có thể đi làm gì? Lỡ như phân tôi đi thiêu thi thể hay quét rác gì đó, sao tôi có thể làm được?”
“Làm không được thì cứ chờ chết thôi.” Tạ Ngưng nhẹ nhàng dỗi về một câu, duỗi tay múc cháo cho mấy bác sĩ và hộ sĩ trẻ mới tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT