“Bà chị cũng đừng có ích kỷ như vậy, nếu thật sự bị thứ gì cắn rồi cảm nhiễm virus, thì phải nói ra chứ đừng hại người.”
“Đúng vậy đúng vậy, cô muốn chết với con gái thì tự mà chết, cũng đừng có hại những người khác như chúng tôi.”
“Chân đều đã bó bột rồi sao còn không chặn được cái miệng thối kia của bà hả?” Hộ sĩ trẻ mở miệng nói thắng, liếc bà ta một cái, đặt mạnh từng cái bình nhỏ lên trên bàn.
“Nếu như thật sự có con gián hay chuột chui vào hầm tránh nạn, bà cho rằng bà tránh được sao? Hay là nó có thể định vị được cô bé kia, chỉ cắn mỗi mình em ấy hả?”
Người phụ nữ lớn giọng kia hậm hực ngậm miệng lại, lộ ra biểu tình vô cùng ghét bỏ, “Còn không phải à, cắn ai hay không cắn ai, cũng phải xem vận may chứ.”
“Hộ sĩ, tôi nói này vị đồng chí hộ sĩ này, hay là cô chuyển giường của tôi đi chỗ khác luôn đi được không? Lỡ như bọn họ có bộc phát lên, thì tôi cũng có thể tránh xa một chút, không bị nguy hiểm như vậy.”
Tạ Ngưng đảo mắt liếc bà ta một cái, lạnh lùng lên tiếng, “Chuyển tới nhà xác được không? Chỗ đó yên tĩnh nhất.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play