Tống Hữu Ái nghiêm túc gật đầu, “Biết!”
“Con gái, biệt thự nhà ta này, sẽ không biến mất chứ?” Bà cẩn thận hỏi chuyện.
Tạ Ngưng bị bộ dạng cẩn thận của bà ấy làm cho tức cười, “Sao có thể, đây là một phần không gian của con mà.”
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Tống Hữu Ái thở phào một hơi, “Mẹ đi lên xe thử, tầng ba cũng có thể lên. Mấy luống rau hẹ hành lá kia của mẹ trồng trên sân phơi cũng mọc lên rất tốt.”
“Đúng vậy, đều có thể lên, nước điện đều có thể dùng, có thể tắm rửa nấu nướng ăn cơm. Chờ mẹ thăng cấp xong lại đi phòng bếp làm chút đồ ăn, mấy thứ nồi chén gáo bồn hoa hòe lòe loẹt của mẹ đều đủ hết. Rau hẹ hành lá con đã sớm thu hoạch qua vài đợt giúp mẹ rồi, để ở trong hộp bên cạnh đó có thấy không?”
Tống Hữu Ái hít vào một hơi, “Gì, nước điện cũng có thể dùng á?”
“Dạ.” Tạ Ngưng chỉ chỉ đèn treo đang sáng trên đỉnh đầu bọn họ, “Mẹ không phát hiện à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT