Phùng Lập Kiến thật muốn đánh chết em gái này, đỡ phải mỗi ngày kiếm chuyện cho hắn.
“Anh mắng em nhưng không được mắng mẹ!”
Phùng Lập Kiến bị chọc cho tức cười, “Anh mắng mẹ khi nào?”
“Anh mắng em não heo, vậy mẹ sinh ra người não heo như em, thì tính là cái gì?”
Phùng Lập Kiến:…
“Giai Mẫn.” Phùng Lập Kiến ngồi xuống bên người cô ấy, miễn cưỡng ổn định lại nỗi lòng, tâm bình khí hòa nói, “Liền tính là anh cầu xin em đấy có được không? Về sau chuyện lớn chuyện nhỏ của anh Sâm, toàn bộ em đều không cần nhúng tay ra mặt nữa, có được không?”
Phùng Giai Mẫn nhấp miệng, “Em… em sẽ cố gắng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT