“Anh, chuyện của em không cần anh phải lo!” Phùng Giai Mẫn dùng sức hất tay Phùng Lập Kiến ra, quay đầu nhìn về phía Tạ Ngưng, vẻ mặt nhìn thị nhìn từ trên cao xuống, “Đi! Đến phòng huấn luyện!”
Tạ Ngưng mặt không cảm xúc nhìn hình ảnh anh em hai người lời qua tiếng lại không ngừng, không kiên nhẫn nói, “Các người lôi kéo xong chưa? Không đánh thì trở về ngủ.”
“Đánh chứ, làm sao lại không đánh?” Phùng Giai Mẫn khoanh tay, hất hất cằm về phía cửa cầu thang, “Cô cũng đừng có lâm trận rút lui.”
“Cô còn rất có tự tin nhỉ.” Tạ Ngưng đạm cười, “Cũng đừng đến phòng huấn luyện làm gì, liền ở chỗ này! Ba ba sẽ đánh đến khi con quỳ xuống đất xin tha!”
Một chữ rơi xuống, người đã xông đến trước mặt Phùng Giai Mẫn.
Tốc độ này, làm cho Phùng Lập Kiến sợ tới mức theo bản năng lui lại nửa bước.
Tạ Ngưng đã nhẹ nhàng nhảy lên, gai kim loại thật dài cắt qua bên tai Phùng Giai Mẫn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play