Tạ Ngưng thở nhẹ ra, uống bình nước ấm giữ ấm, thẹn thùng nhìn Mã Tín cười cười, “Anh Mã, hay là anh cho dị năng giả hệ thủy nhà mình ít thức ăn đi.”
“Tôi thấy tinh thần cô ấy mệt mỏi lại còn gầy yếu, nếu như đói chết giữa đường, chẳng phải là quá đáng tiếc sao.”
Tụng Bình Phàm cười nhạo, “Hiện giờ nơi nơi bên ngoài đều là băng tuyết chưa hòa tan, muốn nước còn không dễ dàng sao? Đội ngũ chúng tôi cũng không phải chỉ dựa vào cô ta mới có thể sinh hoạt.”
“Ồ, đó thì chưa chắc được.” Tạ Ngưng lộ ra vẻ mặt sâu xa khó dò, “Trước đó không lâu, trận mưa axit kia các người đều biết chứ? Tất cả nước ngầm đều đã bị virus làm cho ô nhiễm.”
Tụng Bình Phàm nhíu mày, “Cô muốn nói cái gì?”
“Các người đoán xem, bên trong trận băng tuyết này có mang theo virus hay không?”
Một từ rơi xuống, Tụng Bình Phàm và Mã Tín đều chấn động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT