“Tôi vẫn là nhắc lại câu kia, cảm thấy tâm lý không thoải mái, không hài lòng, không muốn nghe theo chỉ huy của tôi, hiện tại liền có thể xuống xe.” Tạ Ngưng lạnh lùng nói, “Mở cửa xe ra.”
Vương Bình Lãng vội vàng mở cửa xe, bên trong xe nhất thời tĩnh mịch mãnh, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe được rõ ràng.
Mọi người đồng thời co rụt trên ghế, một người cũng không dám động, không muốn động.
Nói giỡn, đều đã sắp xếp về căn cứ an toàn, soa có thể lại xuống xe tiếp tục chuỗi ngày đói khổ lo lắng đề phòng bất an chứ?
Ít nhất ở căn cứ, sinh hoạt của bọn họ cũng được bảo đảm.
Ánh mắt Tạ Ngưng lạnh lẽo đảo qua mọi người trên xe, “Nếu như tất cả mọi người không có dị nghị, tôi đây liền tính là các người sẽ ngoan ngoãn nghe theo toàn bộ lời của tôi.”
“Chuyện cuối cùng, quản cái miệng của mình cho tốt, nếu muốn sống, thì không cần tùy tiện thét chói tai khi gặp đàn tang thi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play