“Khôn sống mống chết, chính là chuyện thường tình xưa nay.” Biểu tình Ngọc Thiên Phong đầy nghiêm túc, “Giả sử như, những lão nhược bệnh tàn tránh trong chung cư từ lúc tang thi bùng nổ đến nay, có thể bảo đảm được mạng sống của mình.”
“Vậy các cậu cảm thấy, bọn họ còn bao nhiêu sức lực để có thể bò từ trên xuống dưới?”
“Khu nhà trệt chúng ta có thể lôi từng người, nhưng tiểu khu hoặc chung cư cao ba mươi bốn mươi tầng thì sao? Chúng ta không có khả năng đi từng tầng tìm người, không có nhiều thời gian như vậy.”
Đám người Tống Khả Hân đều trở nên trầm mặc.
Bởi vì bọn họ cảm thấy, tiến sĩ Ngọc phân tích rất đúng, có lẽ từ lúc bắt đầu, chuyện bọn họ có thể làm, đã là vô cùng hữu hạn.
Sau khi trong xe mở điều hòa, Tạ Ngưng lấy một cái áo mỏng từ trên sô pha trong biệt thự ra đắp lên người, nhàn nhạt lên tiếng, “Có bao nhiêu năng lực thì làm bấy nhiêu việc, tất cả đều tận hết khả năng có thể làm là được.”
Vẫn là bị tên nhãi Kaletu này nhìn thấu triệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play