“Mấy người đó thật sự là quá xấu rồi!” Tống Khả Hân phồng má thở phì phì kêu lên, “Chúng ta giúp bọn họ nhiều chuyện như vậy, mà bọn họ còn không cho chúng ta đi?”
“Còn có Lý Đại Vĩ kia, thật giống như quỷ thắt cổ quấn thân, ngày nào cũng chạy theo chúng ta, cũng không biết là muốn làm gì!”
Tống Thế Tuấn gật đầu, “Phỏng chừng Lý Đại Vĩ tưởng đi theo phía sau chúng ta liền có thể nhặt được cái gì, dù sao cũng đều không phải là người tốt.”
Tống Khả Hân nghiêng đầu, xem thử Tạ Ngưng đang ngồi ở phía trước, “Chị, có phải chị rất tức giận hay không?”
“Chị tức giận với bọn họ làm cái gì, mọi người đều không hề quen thân.” Tạ Ngưng quay đầu liếc nhìn em trai em gái một cái, bất đắc dĩ cười, “Các em còn chưa có gặp qua người ác thật sự, cho nên mới cảm thấy mấy người Lý Đại Vĩ rất xấu.”
“Kỳ thật loại như bọn họ, cũng chỉ là hơi….. thấy tiền liền nổi máu tham mà thôi, khả nắng cũng chỉ là như người bình thường nổi một chút ghen ghét hoặc ý đồ mà thôi.”
“Ít nhất bọn họ vẫn còn có suy nghĩ tương đối bình thường.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play