Tạ Ngưng lạnh lùng liếc Kim Minh Châu một cái.
Cô ta oai cổ ngồi dựa trước mấy thùng vật tư, khoanh tay trước ngực cười như không cười nhìn bên này.
Cũng không biết có phải cô nghĩ quá nhiều hay không, vẫn luôn cảm thấy người phụ nữ không quen không biết này, hình như đối với chính mình…. Còn có địch ý?
“Mấy người các người, có phải là đối với quan hệ giữa chúng ta, có hiểu lầm gì rồi hay không?” Tạ Ngưng không chút khách khí lên tiếng, “Như thế nào, lì lợm la liếm đi theo sau chúng tôi cả một đoạn đường, liền tự cho là cùng một đội với chúng tôi rồi?”
“Tôi cũng không biết, khi nào thì chúng ta đã kết bè quá?” Tạ Ngưng cười lạnh một tiếng.
“Cô.” Kim Minh Châu buông hai tay đứng thẳng người, mãi một lúc sau mới hừ cười ra tiếng, “Tạ tiểu thư cũng quá vô tình rồi đó.”
“Bạn học Tạ Ngưng” Tang Tâm Di yếu ớt lên tiếng, “Tôi biết, là vừa rồi chúng tôi nói sai lời, chọc cậu không cao hứng, nhưng… nhưng mà, chúng tôi cũng chỉ là vì lo lắng cho an nguy của mấy đội trưởng, nên giọng điệu mới nặng vài phần.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play