“Chị.” Cơ Thái Hiền nhặt lên một phần hợp đồng rách nát từ dưới đất mở ra, chỉ vào một hàng chữ phía trên thì thầm, “Trong này nói, muốn dì Tống mỗi ngày sáu giờ sáng đến căn cứ tiến hành phóng dị năng thủy. Mười giờ tối tan làm. Không có lý do không thể xin nghỉ, bệnh nhỏ cũng phải như bình thường đi làm. Không có ngày nghỉ, càng không được rời khỏi căn cứ.”
Cơ Thái Hiền đều bị điều khoản không biết xấu hổ trong này làm cho giận cười, “Tiền lương mỗi tháng là hai ngàn tích điểm.”
Cơ Thái Hiền “Bang” một tiếng ném hợp đồng rách kia xuống đất, lại đạp lên nghiền mấy cái, “Cmn ai vậy chứ? Uống vào bao nhiêu men rượu, mới bị say thành cả người mơ mơ hồ hồ như vậy?”
“Làm như mình chính là ông trời hạ phàm sao, toàn thế giới đều là mẹ mình, hả??”
Tạ Ngưng duỗi tay chặn lại Cơ Thái Hiền đang hùng hùng hổ hổ, mắt lạnh nhìn phía Trương Chấn Nông đang che lại đầu, “Điều kiện thứ hai là cái gì?”
“Ngưng Ngưng con đừng hỏi, đó chính là người điên.” Tống Hữu Ái lau nước mắt trên mặt.
“Là cái gì?” Tạ Ngưng gần lên giận dữ, đầu ngón tay vụt nhanh ra bảy tám cây kim loại, một cây tiếp một cây đâm thật mạnh vào trong cổ của bảy tám đội viên đội thủ vệ thành phố.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play