Phong Đình Nhã Uyển.
“Khinh người quá đáng!” Trương Chấn Nông nện mạnh một quyền lên bàn gỗ đỏ, trên khuôn mặt nghiêm chính hiện ra vẻ tức giận ngập trời.
Trương Bích Vân uất ức ngồi ở một bên ghế, nước mắt rào rào đổ như mưa, “Bây giờ làm sao đây anh. Nếu không, em bỏ xuống cái mặt này, đi tìm Tống Hữu Ái nhận sai đi.”
“Đều đã là giữa trưa rồi, buổi sáng bởi vì không có một chút nước nào, nên thị dân ở quảng trường bây giờ đều đang bắt đầu ồn ào lên rồi.
“Hừ, nhận sai?” Trương Chấn Nông cười lạnh, “Bọn họ vốn chính là dị năng giả thuộc về căn cứ, phải vì căn cứ cúc cung tận tụy tới chết mới thôi là điều đương nhiên! Lấy hợp đồng mới, đi theo ta.”
“Nhưng mà Tống Hữu Ái kia, chính là mẹ của Tạ Ngưng, vẫn luôn ỷ vào có Cố thiểu ở sau chống lương, thái độ rất cường ngạnh.” Trương Bích Vân khóc lê hoa đái vũ, một bộ như ruột gan đứt ra từng khúc.
Trương Chấn Nông hung hăng nắm chặt tay, cười lạnh lên tiếng, “Vốn không nghĩ nhanh như vậy liền động thủ, nếu như bọn họ đã không biết điều…. Nhân Trung.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play