“Biết tôi vừa mới gặp được ai không?” Mã Quế Lan kích động chui vào trong lều trại, trên khuôn mặt dơ dáy gắn đầy ý cười.
Tống Chiêu Đệ thấy mẹ mình đi vào, vội vàng cúi đầu, rúc vào một góc làm bộ sắp xếp lại vài món quần áo cũ bẩn.
“Mẹ, con sắp khát chết rồi, rốt cuộc hôm nay căn cứ có phát nước nữa không?”
Tống Gia Bảo bực bội kêu to, đấm “thùng thùng” lên bàn gỗ trước mặt, “Con muốn uống nước, con muốn uống nước!”
“Gia Bảo à, đừng có gấp, ngày lành của chúng ta sắp tới rồi.” Trên khuôn mặt đen thùi khô quắp của vợ Tống Khuông lóe lên một tia ý cười.
“Rốt cuộc là bà đang nói cái gì vậy.” Tống Khuông buồn đầu nói chuyện, nhịn không được thở ngắn than dài, “Bà đi ra ngoài lâu như vậy, rốt cuộc là có tìm được ăn uống gì chưa?”
“Ông gấp cái gì.” Mã Quế Lan liếc ông ta một cái, “Tôi nói cho ông biết, vừa rồi tôi mới phát hiện ra một cái bảo tàng lớn!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play