Không bao lâu sau, tài xế Chúc sắc mặt trắng bệch liền tập tễnh đi tới trước mặt ba người.
“Ba ba!” Chúc Nam Tinh nhào qua chui đầu vào trong ngực người đàn ông.
“Tài xế Chúc, anh còn có thể đi chứ?” Tống Hữu Huyên nhìn ra thân thể anh ta suy yếu, vội vàng tiến lên đỡ lấy.
Chúc Dũng miễn cường nhìn bọn họ cười cười, “Không sao, mẹ của Duyệt Duyệt à, thật sự là cảm ơn cô. Chúng ta về lều trại trước rồi lại nói.”
Hắn duỗi tay vỗ vỗ cái đầu tròn vo của con trai, “Nam Tinh, ba ba không sao, con cần phải giống một nam tử hán nhỏ, kiên cường chút.”
Chúc Nam Tinh mở to đôi mắt tròn xoe, gật đầu thật mạnh.
Tống Hữu Huyên thở dài, “Hôm nay có quá nhiều người sống ùa vào, lều trại căn bản không đủ. Bốn người chúng ta, cùng ba người một nhà khác, bị phân vào cùng một lều.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT