Địch Nhược Bách trợn mắt há hốc mồm, nhìn anh mình xoay người cũng không thèm ngoái đầu nhìn mình lấy một lần, liền cứ như vậy mà đi rồi, đi rồi, đi rồi…..
Thằng nhãi đấm ngực dậm chân, “Sao anh lại cướp mất tôi?”
Lục Duy uống tiếp một hớp nước mơ chua ướp lạnh, gật gật đầu, “Bởi vì ảnh không biết xấu hổ.”
“Đúng vậy, ảnh không biết xấu hổ!” Địch Nhược Bách tức giận liên tục dậm chân tại chỗ.
Đầu hắn nhét bã đậu, vừa rồi không nên chạy tới chào hỏi bọn họ!
Tạ Ngưng lái nhà xe vào trong gara độc lập, ngay sau đó liền thu xe vào trong container ở không gian, ôm một thùng đồ uống ướp lạnh đi ra từ cửa hông.
“Tạ Ngưng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT