Sắc mặt Trịnh Phỉ Na trắng bệch nhìn về phía Trịnh Hằng, “Nhân loại có nhiều nhà khoa học lợi hại như vậy, em, em nghĩ đến lúc đó, hẳn là đã có thể phát minh ra thuốc chống lại virus tang thi, hoặc là…. Vắc xin phòng bệnh linh tinh này đó.”
“Em quá lạc quan.” Trịnh Hằng lắc đầu, “Trước không nói từ việc nghiên cứu đến phát mình rồi sản xuất ra một loạt vắc xin phòng bệnh cần phải mất bao nhiêu thời gian, liền nói với hoàn cảnh sinh tồn hiện tại. Máy móc thiết bị từ đâu mà có? Thiết bị chữa bệnh cồng kềnh đi đâu mà tìm? Còn các loại thiết bị nghiên cứu thuốc chế thuốc…. này đó.”
“Một ít cây thuốc bình thường trước khi mạt thế đến có thể nhìn thấy nhiều, nhưng mạt thế đến có thể đều đã bị diệt sạch.”
“Chủ yếu chính là, công nhân sản xuất, đi đâu mà tìm? Hiện tại công nhân đều đã biến thành tang thi, người sống dần dần giảm bớt, này đích xác là một cái thế giới cuồng hoang của tang thi.
Mọi người lạnh run cả người, chỉ cảm thấy lời Trịnh Hằng vừa nói, giống hệt như một bồn nước lạnh hắt lên vào mùa đông, lạnh, lạnh tới thấu tim!
Trang Tâm Di bụm mặt, chen ở bên người Hạ Chi ấm ức khóc lên, “Tôi cảm thấy đáng ra chúng ta không nên rời khỏi trường học, không nên nghe theo Tạ Ngưng nói chạy ra vườn trường.”
“Lúc ấy chúng ta nên đến phòng ăn tập hợp, khẳng định là quân đội sẽ ưu tiên tới trường học cứu viện trước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT