Lý Tưởng vừa khóc vừa kêu, “Cầu xin các người, chú Tống dì Tống, giúp chúng cháu với! Chúng cháu thật sự sắp chết đói rồi!”
Tống Hữu Chí quay đầu dạy bảo con gái mình, “Con nhìn xem, mình không biết nấu ắn sẽ khó khăn thế nào? Về sau không được lười nữa, xuống bếp theo cô học nấu cơm đi.”
Tống Khả Hân bĩu môi, “Nấu cơm có gì khó, con còn biết xào trừng cà chua mà.”
“Chú Tống, cho các người năm mươi cân bột mì, giúp chúng cháu làm ít bánh bột ngô đi?”
“Phi.” Tống Khả Hân hừ một tiếng, “Nghĩ hay lắm, còn phải dùng đậu nành nhà mình để làm. Làm hai trăm cái bánh bột ngô còn đang không đủ đây! Cô, đừng quan tâm nó.”
“Bánh còn phải nướng quá rườm rà, hai đứa vẫn là cho dì năm mươi cân gạo đi, dì nấu cho mấy nồi cơm, lấy về xong hai đứa lại tự mình thêm đồ ăn cũng được.”
Tống Hữu Ái bổ sung thêm một câu, “Năm mươi cân một mì kia coi như là thù lao đi. Chúng ta lại có thể cho cháu thêm hai trăm gam măng chua ăn kèm.”
Năm mươi cân?
Hai trăm gam?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play