Mấy người Tống Khả Hân tự nhận là đã thấy nhiều người chết, lúc này cũng không khỏi bị khiếp sợ.
“Khả Hân, thiêu cô ta.” Tống Ngưng quay đầu kêu một tiếng, “Có lẽ trên người thi thể này sẽ tiềm tàng lõi ký sinh, phải thiêu lâu một chút.”
Tống Khả Hân liên tục gật đầu, nhanh chóng nghe theo thánh chỉ của chị, bắn ra từng ngọn lửa xanh lam lên người Mạc Uyển Dung.
Phùng Lập Kiến đẩy đám người ra nghiêng ngã lảo đảo chạy tới, bắt lấy tay em hái, quay đầu nước mắt nước mũi giàn dụa liên tục khom người nói cảm ơn với Tống Ngưng, “Cảm ơn đội trưởng Tống, thiệt tình cảm ơn cô đã cứu em gái tôi một mạng! Sau này cô chính là ân nhân lớn của nhà họ Phùng chúng tôi, lên núi đao xuống biển lửa chỉ cần một câu của cô, trên dưới nhà họ Phùng không có ai là không đồng ý.”
Lúc này Phùng Giai Mẫn cũng từ trong trạng thái si ngốc phục hồi lại, há miệng, lén liếc nhìn Tống Ngưng một cái, rồi lại cuống quít cúi đầu thu lại tầm mắt.
Đội trưởng Tống cũng không nhiều lời, xua tay để bọn họ tiếp tục chiến đấu.
Trong cổng kho hàng thứ nguyên trào ra không ít người X giới cầm theo súng ống, hai bên gặp mặt lập tức nổ súng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play