“Lâu rồi không thấy, thật là nhớ nhung!” Tống Ngưng ý vị thâm trường liếc hắn một cái, cười.
“Tạ Ngưng, đồ trong kho hàng kia của tôi, có phải do cô động hay không??” Trần Triệu Vĩ bỗng biên tức giận mắng một tiếng.
Tống Ngưng chớp chớp mắt, “Căn cứ trưởng Trần, giới thiệu lại với anh một lần nữa. Bây giờ tôi tên là Tống Ngưng.”
Trần Triệu Vĩ chỉ cảm thấy đầu óc ong ong, cảm xúc trong người vô cùng kích động, “Tôi mặc kệ cô là cái gì Ngưng! Tôi chỉ hỏi cô, có phải là cô hay không? Cô làm cái quỷ gì! Đồ trong kho dự trữ của tôi nhiều như vậy, sao cô có thể lấy đi được!!”
Tống Ngưng liếc hắn một cái, cười nói, “Đều đã khi nào rồi, anh còn nhớ tới kho dự trữ? Anh cho rằng mình nói mấy lời vô nghĩa kéo dài thời gian, là tôi có thể bị anh làm cho lầm đường sao?? Tôi có ngu như vậy à!”
Nói rồi, không chờ Trần Triệu Vĩ tiếp tục vô nghĩa, một luồng tinh thần lực của Tống Ngưng đã khóa chặt hắn, dương tay lên, vạn tiễn tập hợp.
Vô số cây tên kim loại sắc bén “Vút vút vút” bay tới, toàn bộ đánh trúng lên người Trần Triệu Vĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT