“Chị cả, người này nói gì với chị vậy?” Tống Hữu Giản hồ nghi liếc nhìn bóng dáng người kia rời đi một cái.
Tống Hữu Ái nghĩ nghĩ, rất thành khẩn mà trả lời, “Không có gì, chỉ là nói sau này lão thái thái sẽ không tới tìm chúng ta gây phiền toái nữa.”
“Thế còn được.” Tống Hữu Giản hừ một tiếng, “Xem như anh ta còn có chút lương tâm!”
Tống Hữu Huyên bất đắc dĩ, thúc giục hai người, “Đi đi, cất hết công cụ trong tay hai người đi, xuống lầu, hôm nay chúng ta ngồi máy phi hành đi, mau tới tập hợp.”
Tống Hữu Giản cười ha hả gật đầu, “Thế thì được, chúng ta đi xuống đi.”
Đội trưởng Tạ, à không, đến bây giờ đội trưởng Tống vẫn còn đang ngây ngẩn, nghe người khác kêu “đội trưởng Tống, đội trưởng Tống” nửa ngày, khụ khụ, vẫn là có chút ngây ngẩn.
Tên họ thì không sao, với cô mà nói chỉ là cách gọi mà thôi, chỉ là đã gọi Tạ Ngưng hơn hai mươi năm, lại đột nhiên đổi thành Tống Ngưng…. Tạm thời có chút không quen.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play