Ba đối mắt vừa đối diện, đã lập tức kêu lên một tiếng, “Chị Ngưng, bọn họ tỉnh rồi.”
Tạ Ngưng vừa vặn ăn xong, liền đứng dậy đổi vị trí với Địch Nhược Bách, ngồi trước mặt hai người, cười ha hả nhìn bọn họ một cái.
“Tỉnh rồi à?” Cô gái cười tươi đẹp xán lạn, nhưng dừng trong mắt Tô Linh và Vạn Tiêu Sơn, lại cảm giác còn khủng bố hơn so với ác quỷ tới từ địa ngục.
“Muốn uống chút nước không?” Tạ Ngưng nâng tay, Địch Nhược Bách liền đưa một chai nước khoáng đã mở nắp tới cho cô.
Đây vẫn là chai nước mà hôm qua Tô Linh uống còn dư lại, chỉ còn một phần hai…
Vạn Tiêu Sơn vừa nhìn thấy nước trong chai liền dùng sức duỗi chân, há mồm phát ra một ít âm thanh nghẹn ngào.
Tạ Ngưng liếc hắn một cái, kinh ngạc, “Không phải cô ta là lãnh đạo của cậu sao? Lãnh đạo chưa uống mà cậu đã muốn uống rồi? Nghĩ gì vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT