Ông chú này yếu ớt khóc hai tiếng, vô cùng đáng thương tiếp tục bán thảm, “Cô xem mấy người chúng tôi, đều là dìu già dắt trẻ, vợ con chúng tôi cũng chưa có sức chiến đấu gì cả! Nếu như cô để đoàn xe bỏ lại chúng tôi, thì thật sự không còn đường sống.”
“Đúng vậy đúng vậy cô gái, cầu xin cô tha cho chúng tôi một con đường sống đi!”
Tạ Ngưng yên lặng liếc nhìn bọn họ một cái, đi tới một bên tùy tay thả một chiếc xe khách cỡ trung ra.
“Nơi này các người có 27 người, hẳn là chiếc xe này cũng đủ rồi. Trong các người ai sẽ lái xe?”
“Tôi tôi tôi!”
“Tôi tôi tôi!” Nhất thời, một đám người sôi nổi giơ tay, hệt như học sinh được cô giáo điểm danh, hận không thể giơ tay chọc xé trời.
Đặc biệt là ông chú khóc lóc than thở kia, nhanh chóng từ dưới đất bò lên, bịch bịch bịch chạy tới trước mặt Tạ Ngưng, giơ cao tay kêu lên, “Tôi làm tái xế lái xe công cộng đã 25 năm rồi! Lành nghề nhất là lái xe! Trước mạt thế tôi chính là lái một trạm xe! Tôi chính là nhân viên ưu tú của công ty giao thông công cộng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play