Đầu bị người hung hăng dùng một chân đạp xuống, Lý Tưởng liền đi theo đường cũ của anh mình, một ngụm há mồm liền ăn đất, môi rách ra chảy máu.
Đôi mắt của Tạ Ngưng thoáng hiện lên một tia lãnh lệ.
Lúc mấy người Tống Hữu Ái nhào ra tới, liền nhìn thấy con gái mình đang hung hăng dùng chân đạp lên đầu Lý Tưởng, bộ dạng như là muốn dẫm nát sọ người ta.
Lý Tưởng quỳ trên đất vừa khóc vừa kêu, bị Tạ Ngưng dẫm không đứng dậy nổi, càng đừng nói là phản kháng.
Cơ Thái Hiền nuốt nước miếng “ực” một cái, yên lặng lùi về sau một bước.
Tống Hữu Ái và đồng chí Tiểu Cố lại cố ý vòng ra sau đám người, tìm một chỗ trống trãi có tầm nhìn đứng xem.
“Đừng dẫm, đừng dẫm nữa!” Triệu Oánh Oanh kinh giọng kêu to, “Chúng tôi chỉ là muốn đến gạ ăn mà thôi, làm gì phải đánh bằng chết mới được chứ!”
Tạ Ngưng thu lại chân, biểu tình đặc biệt lạnh lẽo mà liếc nhìn ba người một cái: “Cút!”
Mặt Lý Tưởng đã sưng thành đầu heo khóc không ngừng, sau khi được Triệu Oánh Oánh đỡ lên, còn tức hộc máu mà dãy tay cô ta ra.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play