Mông Bình An vội vàng xua tay giải thích, “Chị Ngưng, bọn em, bọn em không có làm gì hết. Chính là cô ta, sáng sớm tinh mơ đột nhiên nổi điên nổi khùng xông lên, luôn miệng nói muốn tìm chị.”
“Hỏi thì cô ta lại không trả lời được, cứ nói bừa bãi, bọn em liền cản cô ta lại.”
Không ngờ tới ả điên này là điên thật, chụp lấy Cường Tử liền véo đá.
“Còn không phải sao.” Hoàng Quốc Cường xoa xoa cánh tay bị véo đầy dấu xanh tím của mình, rất cạn lời, “Bọn em chưa nói cái gì, cô ta đã không hiểu được mà xông lên ầm ĩ, làm sao cũng phải gặp được chị.”
Tạ Ngưng quay đầu nhìn Trang Tâm Di, “Tự mày xông lên nổi điên, nói tao ép mày cái gì? Trang Tâm Di, chơi trò lật ngược đen trắng phải trái rất vui à?”
“Không phải do mày ép tao sao?” Trang Tâm Di dùng một tay ôm ngực mình, lộ ra vẻ bị gió mưa tàn phá, “Mày lặp đi lặp lại ép sát tao nhiều lần như vậy, là muốn tao đi tìm chết.”
Tạ Ngưng hơi há mồm, không thể hiểu được mà nhìn chằm chằm cô ta, “Mày bị chứng vọng tưởng à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT