Lên xe rồi cô liền lấy chậu cây ăn thịt người nhỏ ra, đặt ở cửa sổ phơi nắng.
Tuy rằng bây giờ mới hơn tám giờ, nhưng ánh mặt trời đã tương đối mạnh.
Nhiệt độ trên mặt đất đang tăng nhanh, qua một đêm, nước trong căn cứ vốn còn cao mười mấy xentimet, lúc này cũng đã sớm rút hết.
Tạ Ngưng duỗi tay chạm vào phiến lá của cây ăn thịt người nhỏ, có thể cảm nhận được cảm xúc vui mừng khôn xiết của nó.
Tống Thế Tuấn quay đầu nhìn, vẻ mặt tò mò, “Chị, hình như chậu cây xanh này đã lớn hơn lúc trước không ít.”
“Nhưng có vẻ vẫn không cao lên, phải không?”
Trong lòng Tạ Ngưng nói thật ra nó cao lên rất cao, nhưng bây giờ đã tự rút nhỏ lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT