Tạ Ngưng là người nói đạo lý, cũng không lập tức phát hỏa với hai nhân viên nhỏ, ngược lại là tâm bình khí hòa nói, “Có cản trở gì, có thể nói rõ với tôi.”
Mẹ con Sầm Vân là một đôi người thường, Tạ Ngưng không cảm thấy căn cứ sẽ vô cớ giam giữ bọn họ, trừ phi hai mẹ con phạm vào chuyẹn gì.
Nhưng một đôi mẹ con người thường thì có thể phạm vào chuyện gì được, thế nên sao nhân viên căn cứ lại không thể đưa người tới trước mặt cô được? Vẻ mặt nhân viên đầy áy náy, ấp úng nửa ngày mới thành thật trả lời, “Người, là bị bên phía nhà họ Trương khống chế lại.”
“Đối phương rất không kiên nhẫn, trực tiếp dùng tội ăn cắp qua loa lấy lệ đuổi chúng tôi trở về. Tình huống cụ thể thì chúng tôi cũng không rõ, nhưng sau khi hỏi thăm nhiều mặt mới biết được, nghe nói là… bọn họ trộm thứ gì đó quý giá của nhà họ Trương.”
“Ăn cắp??” Tiểu Duyệt Duyệt giống hệt như quả đạn pháo từ trên lầu lao xuống, “Không có khả năng! Bạn học của em và mẹ bạn ấy sẽ không trộm đồ.”
“Lúc chúng ta rời khỏi căn cứ, còn chuẩn bị trường hai tháng đồ ăn và nước cho bọn họ rồi, dưới loại tình huống này, sao hai người thường bọn họ lại chạy tới nhà họ Trương trộm đồ được? Không phải rất vớ vẩn sao?”
Tạ Ngưng gật gật đầu, “Đạo lý này ngay cả đứa nhỏ mới mười mấy tuổi như em gái tôi đều hiểu rõ, hẳn là hai vị đồng chí sẽ không không biết đâu nhỉ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT