Béo bụng khờ khạo nhếch miệng, “Đúng vậy, cô chạy đi tìm Đường Khắc với lão Lý nói cái gì? Nói bọn họ bỏ lại đồng đội chọn đội ngũ khác à? Chúng ta có lập trường gì mà nói người ta!”
Tống Tuyết tức giận trừng mắt, ngang ngược vô lý nói, “Ha, nếu như bọn họ rời đội, vậy thì tự nhiên phải trả lại đồ ăn nước uống trước kia chia cho bọn họ về, không phải sao?”
“Trên đời nào có chuyện tốt như vậy, rời đội không cần trả vật tư?”
Đằng Tử Lương không khỏi bật cười, kéo tay Tống Tuyết cạn lời mà ôn nhu nói, “Tuyết Tuyết, em đừng nóng giận, ngồi xuống, ngồi xuống trước, ngồi xuống nghe anh nói.”
“Tuy Đường Khắc với lão Lý làm vậy không được phúc hậu, nhưng đây cũng không phải là việc gì đáng trách. Dù sao con người đều có một loại xu hướng muốn dựa kẻ mạnh, người hướng chỗ cao đi, nước chảy chỗ trũng mà, em bình tĩnh một chút đi.”
“Chúng ta không thể đi tìm bọn họ tính sổ, như vậy sẽ chỉ làm cho mấy người Tạ Ngưng đó, xem trò cười của chúng ta thôi đúng không?”
Đằng Tử Lướng nhắc tới Tạ Ngưng, Tống Tuyết liền chậm rãi bình tĩnh lại, nghiến răng nghiến lợi nhưng trong lòng vẫn bốc hỏa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play