“Dựa theo tình huống này, thì hẳn kinh đô và vùng lân cận cũng không quá tốt.”
“Chắc chắn không thể lại ở tứ hợp viện, chúng ta nên chuẩn bị tốt mọi người phải chen chúc nhau trong nhà lầu,” Tống Hữu Ái nhìn Tạ Ngưng, lộ ra biểu tình lo lắng sốt ruột.
Tạ Ngưng sửng sốt, “Mẹ, có gì đâu mà sầu, ở nhà lầu thì ở nhà lầu, trước kia cũng không phải chưa ở quá.”
“Mẹ là lo con ở không quen. Đến lúc đó còn phải chen chúc với một đám người sống, cũng không phải chỉ là chuyện trong hai ba ngày.”
“Cũng không biết bao giờ nước này mới rút, đoán chừng không quá hai ba tháng là không rút hết được.”
“Mẹ yên tâm đi, chỗ nào con cũng ở được.” Tạ Ngưng buồn cười mà nhìn đồng chí Tống Hữu Ái, “Không phải mẹ, mẹ… mẹ cảm thấy mẹ quá tiểu thư à? Con cho rằng mẹ không ở được hoàn cảnh dơ loạn đúng không?”
“Không có không có, mẹ không có ý đó.” Tống Hữu Ái cười gượng hai tiếng vội dời đề tài, “Nè, mẹ nghĩ là, hoàn cảnh khi về kinh chắc chắn không quá tốt. Nếu không thì như này, cũng đừng để ông bà ngoại đi ra chịu tội này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play