Hiện tại bà càng thấy người này càng tức giận, quả thực là phát rồ.
Có thể đánh con gái ruột của mình tới mức gãy xương, bà không có gì để nói với người này hết.
Người ta đều nói hổ dữ không ăn thịt con, tên này ngay cả súc sinh cũng không bằng.
“Chị, chị cả.” Tống Khuông trơ mặt tiến lên vài bước, “Không biết chị có thể Chiêu Đệ nhà em không? Vài tiếng trước Chiêu Đệ có đi lên tìm mọi người…”
“Không có.” Tống Hữu Ái tức giận dỗi trở lại, “Con gái mình còn không trông tốt, chạy tới tìm tôi làm gì? Đừng có chặn đường, cút cút cút, bây giờ chúng tôi phải xuất phát.”
Tống Khuông tức muốn nổ phổi, nhưng nhìn người ta người đông thế mạnh, chỉ có thể âm thầm nghẹn lại.
Tống Gia Bảo lại không có lòng dạ như vậy, vừa nghe Tống Hữu Ái nói, lập tức ồn ào, “Sao lại không nhìn thấy? Chị tôi chính là đi lên tìm mấy người lấy đồ ăn, không phải là các người giết nó mất rồi đấy chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play