Tống Tuyết thấy cô ấy không để ý tới mình cũng hoàn toàn không tức giận, ngược lại tiếp tục cười nói, “Ở dưới lầu nhìn thấy Cố đội. Vì chuyện trước kia, đã xin lỗi Cố đội, hiện tại cũng muốn nói tiếng xin lỗi với Ngưng Ngưng.”
“Lúc trước là chị không hiểu chuyện, suy nghĩ kỳ lạ không thực tế, nhưng hiện tại sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, chị đã thành thục hơn rất nhiều. Cô, thím, mọi người tha cho cháu có được không?”
“Hơn nữa hiện tại chị cũng đã tìm được bạn đời thuộc về mình.” Tống Tuyết kéo Đằng Tử Lương, ngọt ngào cười với Tạ Ngưng, “Đằng Tử Lương, bạn trai của chị.”
Tạ Ngưng vẫn luôn cảm thấy tươi cười của Tống Tuyết có chút quỷ dị, bị nụ cười ngọt tới phát ngấy của cô ta làm cho cứng đờ một chút, có lệ mà gật đầu.
“Nếu như đã hiểu rõ tình huống hiện tại, vậy mỗi người đều tan đi? Chúng tôi vừa mới tới nơi này, cần phải nghỉ ngơi cho tốt.”
“A, sao lại có thể, vất vả lắm chúng ta mới thấy mặt, hay là dứt khoát cùng ăn một bữa cơm đi?”
Tống Chiêu Đệ dùng tay phải còn nguyên vẹn kéo Tống Tuyết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT