“Mẹ, nhưng chuyện này cũng cần phải được anh cả đồng ý mà đúng không.”
“Vậy hỏi ý kiến của nó một chút là được, mẹ cũng đâu có ép nó.” Bà lão thả túi bột mì trong tay xuống, “À đúng rồi, con nói đi tìm Tống Hữu Ái nói chuyện, nói thế nào?”
Tạ Học Hinh vừa nghe tới lời này liền bực bội, “Mẹ đừng nói nữa. Mẹ nói rất đúng, con nhỏ Tạ Ngưng kia đã bị mẹ nó dạy hư rồi.”
“Một chút tôn ti trưởng ấu cũng không có, nhìn thấy chúng con tới liền liên tiếp nặng lời. Còn có bạn trai kia của nó, cũng thật là… một lời khó nói hết.”
“Chị cả, người ta là người nhà họ Cố ở kinh đô và vùng lân cận, gia thế nhưu vậy mà chị còn nói là một lời khó nói hết, vậy thì đúng là không còn gì để nói được nữa.” Tạ Học Lễ cạn lời.
“Gia thế thì sao vậy, gia thế cũng chưa chắc có thể đại biểu được hết thảy!” Tạ Học Hinh không phục mà biện giải, “Mẹ, mẹ không thấy được hai người trẻ tuổi kia làm người bực bội bao nhiêu đâu, cũng may là mẹ không có mặt, bằng không sẽ lại bị chọc tức.”
Tạ Mai đi lên ôm tay Tạ Học Hinh, “Cô, vậy mọi người nói xong chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play