“Người anh em đừng hoảng hốt.” Tống Khả Hân từ sau mấy người chen qua, duỗi tay kéo người thanh niên vóc người nhỏ đầu tóc bù xù kia lên, còn hảo tâm vỗ vỗ bụi trên đầu hắn.
Không vỗ còn tốt, vừa vỗ, hạt bụi bay lả tả, gương mặt xinh đẹp dấu dưới lớp khẩu trang kia của Tống Khả Hân lập tức cứng đờ.
Tạ Ngưng thiếu chút nữa bị cô em ngốc này làm cho cười chết, quay mặt đi ho nhẹ một tiếng.
“Khả Hân có bẩn không, tự nhiên em đi vỗ người ta làm gì?” Cơ Thái Hiền nhanh nhẹn chen qua, kéo tay Tống Khả Hân, cách một lớp bao tay nhung đầu thỏ, giúp cô phủi tay.
“Người anh em này nhìn qua đã biết là nửa năm chưa tắm rửa, vậy mà em cũng dám xuống tay à! Không quá hợp vệ sinh rồi.”
Đôi mắt đen như mực của thanh niên đầu xù khó chịu mà trừng Cơ Thái Hiền.
“Tôi bẩn thì làm sao? Bẩn cũng còn tốt hơn đám cường đạo ngoại lai các người!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play