Mẫn Thiệu Luân khó né được bực bội trong lòng, quay đầu rống lên một tiếng với người phụ nữ, “Lại dùng chậu gỗ nhỏ chèo tới một đường sao??”
“Cô làm được thì người khác cũng làm được à? Tới lúc đó tổn thất bao nhiêu người trong lòng không có số sao?”
Lời khó nghe hơn, Mẫn Thiệu Luân cũng chưa nói ra, dù sao cả đường bọn họ đều rất tốt, ngồi thuyền ngắm cảnh cũng không mệt, căn bản không cần người phụ nữ này chèo chậu gỗ!
Nhưng những người khác thì…
Mẫn Thiệu Luân chỉ cảm thấy phiền lòng.
Âu Hoa Thiến bị hắn rỗng thì có chút đau lòng, uất ức bĩu môi, nhỏ giọng nói thầm, “Nhưng cũng không phải do em sai mà.”
Mẫn Thiệu Luân đã xoay người rời đi, dẫn theo mấy tên đàn em đi ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT