Tạ Học Lễ vội gật đầu, cẩn thận nhìn sắc mặt mẹ già, vội nói tốt cho Tống Hữu Ái, “Đúng vậy mẹ, lần này cũng đều nhờ chị dâu. Chị dâu cứu con từ trong căn cứ Cô Thượng ra, còn cho bọn con đồ ăn nước uống miễn phí, rất nhiều đồ dùng sinh hoạt.”
Bà lão “Ừm” một tiếng, nhàn nhạt gật đầu, “Vậy đúng là phải giáp mặt nói một tiếng cảm ơn.”
Liền một tiếng cảm ơn thôi à?
Trong lòng Tạ Học Lễ cứng lại, nhịn không được thấp giọng, “Mẹ, hiện tại đều đã là mạt thế rồi, sao mẹ còn có thành kiến với chị dâu nhưu vậy? Con nói cho mẹ nghe, chị dâu thật sự không tệ đâu.”
“Mấy ngày này ít nhiều có chị dâu coi sóc, bằng không sao mẹ còn có thể thấy được con tung tăng nhảy nhót chứ?”
Tạ Học Hinh kéo ống tay áo mẹ mình, “Mẹ, em trai nói cũng đúng.”
“Đều là người một nhà, nói tiếng cảm ơn là được rồi, chẳng lẽ còn muốn chúng tôi lấy đồ ăn nước uống không còn dư lại bao nhiêu ra để cảm ơn à?” Vẻ mặt bà lão lạnh nhạt nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT