“Tạ Mai? Hình như tôi không có ấn tượng gì.” Tống Hữu Ái rất là kinh ngạc, “Ngưng Ngưng trở về cũng chưa nói cái gì, vừa rồi bên dưới xảy ra chuyện gì, không ít người trên này cũng đều nghe được tiếng súng nổ.”
Tạ Học Lễ cười khổ, “Chính là xảy ra chút xung đột với đội của Tạ Mai, hiện tại cũng không có chuyện gì. Nhưng mà chị dâu à, Tạ Mai nói với em, chị cả với mẹ ra khỏi căn cứ Phong Hòa sớm hơn bọn họ một ngày, hiện tại lại không biết tung tích.”
“Em nghĩ có thể làm phiền chị nói với mấy người đội trưởng Cố một tiếng.”
“Phải không?” Tống Hữu Ái có chút ngoài ý muốn, nhìn Tạ Học Lễ lòng nóng như lửa đốt, “Chú muốn tôi nói với bọn họ cái gì?”
Tạ Học Lễ như bị lời của Tống Hữu Ái làm cho nghẹn lại, dừng một chút mới tiếp tục nói, “Muốn nhờ mấy người đội trưởng Cố, phát ít người ra ngoài tìm mẹ với chị cả thử xem.”
Tống Hữu Ái có chút ngoài ý muốn, nhìn chằm chằm Tạ Hịc Lễ, bình tĩnh phân tích nói, “Này, chỉ sợ là không quá thích hợp. Chú xem lũ lụt bên ngoài ngập cao như vậy, biết bơi đi đâu để tìm đây? Hiện tại Tạ Mai kia nói mẹ với chị cả ra khỏi căn cứ Phong Hòa sớm hơn một ngày, cũng không đại biểu là hai người có chuyện gì mà?”
Tạ Học Lễ vừa nghe thấy lời này liền có chút sốt ruột mà nổi nóng, “Không phải đâu chị dâu, bọn họ rời khỏi căn cứ Phong Hòa sớm hơn một ngày, mọi người lại đi cùng một hướng, chuẩn bị tới kinh đô và vùng lân cận.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play