Vết thương trên mặt anh ta còn chưa khỏi hẳn, nhưng những vết bầm xanh tím cũng không ảnh hưởng đến việc anh ta đi ra ngoài, bộ dáng đẹp trai còn hấp dẫn không ít ánh mắt của các cô gái, ai có thể nghĩ đến người này là một tên nhân mô cẩu dạng, bên ngoài nạm ngọc bên trong thối rữa chứ?
Ân Đình và Hoắc Thế Chi cũng nhìn thấy Khương Chi, tâm trạng của hai người họ không giống nhau.
Hoắc Thế Chi nhớ rõ Khương Chi, cũng biết rõ cô là bạn thân của Cố Tuyển, nhưng vụ du thuyền cũng xuất phát từ tay cô, làm mất hết mặt mũi của nhà họ Ân và nhà họ Hoắc, cô ta cũng không biết nên đối mặt như thế nào, nên đơn giản liếc mắt qua một bên, giả bộ như không thấy.
Ân Đình lại hoàn toàn ngược lại, anh ta híp híp mắt, cong khóe môi lên, cười nói: “Khương tiểu thư, đã lâu không gặp.”
Mấy ngày nay anh ta vẫn luôn bận rộn chuyện của Hoắc Thế Quang, lại bị Hoắc Thế Chi nắm tay nắm chân, nên đã gác lại chuyện của Khương Chi ở sau đầu, bây giờ vừa nhìn thấy, thì đúng là thù mới hận cũ chồng chất trong lòng.
Đời này của hắn ta, lần đầu tiên thua trong tay một người phụ nữ, thú vị nhỉ…Đúng là có chút nhớ mãi không quên.
Hoắc Thế Chi nhận ra ẩn ý trong lời nói của n Đình, nhíu mày, ngẩng đầu liếc Khương Chi một cái, lại nghiêng mặt nhìn Ân Đình đang nở nụ cười, sắc mặt tái nhợt, không biết là đang nghĩ tới chuyện đáng sợ gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT