Mạnh Lam nhíu mày: “Cô chủ muốn đến bệnh viện sao?”
Bây giờ nhà họ Hoắc và nhà họ Triệu đã loạn như một nồi cháo. Hoắc Thế Quang ở bệnh viện càng là một rắc rối lớn, nhà họ Hoắc cũng sẽ không cho họ tiếp cận dễ dàng. Đến vào lúc này thì không phải ý hay.
Khương Chi ngẩng đầu nhìn Mạnh Lam, lặp lại một lần nữa: “Dẫn người theo, đến bệnh viện với tôi.”
Vẻ mặt Mạnh Lam hơi cứng lại, anh ấy đáp: “Vâng!”
Khi Mạnh Lam đi tìm người thì Khương Chi quay lại cửa hàng đồ cổ, nói với Hồ Vĩnh Chí: “Đóng cửa, đưa Cận Phong Sa và Tiểu Ngự về nhà. Nếu không phải tôi thì cho dù ai gõ cửa cũng đừng mở, biết chưa?”
Hồ Vĩnh Chí cau mày gật đầu, muốn hỏi rõ ràng nhưng nhìn thấy vẻ mặt của Khương Chi cũng biết không phải chuyện gì tốt lành. Dù gì cũng từng lăn lộn trên đường, sau khi nhanh chóng bình tĩnh lại liền đưa Cận Phong Sa và Tiểu Ngự rời đi.
Khương Chi đứng trước cửa hàng, nhìn những người qua lại, trong đôi mắt đen láy không có chút cảm xúc nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT