Tiểu Ngự nghiêm túc gật đầu, giọng như ông cụ non: “Lão Cận, cha đừng từ bỏ, cố gắng tìm một công việc tốt, tiết kiệm tiền, có thể cưới một cô gái xinh đẹp, sinh mấy đứa bé, đến lúc cha kết hôn, con chắc chắn sẽ đến”.
Cậu bé vỗ ngực thật mạnh, khuôn mặt nghiêm túc khiến Cận Phương Sa lại cười chảy nước mắt.
Anh ấy nghĩ đời này may mắn lớn nhất chính là lúc đó đã cứu đứa nhỏ gầy yếu đang lục thùng rác.
“Mẹ, chúng ta đi thôi, lão Cận nói ông ấy vẫn chưa dọn dẹp nhà cửa xong đâu.” Tiểu Ngự lắc lắc tay Khương Chi, cười toe toét, mặc dù cậu bé sắp đi Bắc Kinh, nhưng Cận Phong Sa có thể ra khỏi tù đã khiến cậu bé rất vui vẻ.
Cậu bé cảm thấy đây là một chuyện cực kỳ tốt.
Khương Chi gật đầu, vỗ nhẹ phía sau gáy Tiểu Ngự: “Con lên xe trước chờ mẹ, mẹ có mấy câu muốn nói với cha con.”
Tiểu Ngự nhìn Khương Chi, rồi lại nhìn Cận Phong Sa, gật đầu rồi nhảy nhót chạy đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play