Điền Hoán Mai nghe thấy lời nói của Giang Đức Hải, trong lòng nhất thời vừa tức giận vừa nóng vội, nhưng bà ấy cũng biết lúc này mình không thể nói gì khác, mắc công chọc Khương Chi không vui, sau này không quan tâm đến thôn của bọn họ nữa, như vậy mới thật sự là tổn thất lớn.
Khương Chi có chút ngạc nhiên nhìn Giang Đức Hải, vị bí thư thôn này thật sự không tồi.
“Chú Đức Hải, giúp đỡ người dân trong thôn chỉ là một mặt, cháu cũng không tin tưởng người nào khác, chỉ có thể nhờ cậy chú chuyện này mà thôi.” Khương Chi cũng không phản bác cách nói cô muốn giúp người dân trong thôn của ông ấy, dù sao việc này chỉ có thể nhờ người khác làm, thật sự đúng là giúp đỡ bọn họ theo một cách khác.
Khương Chi nói xong, thấy Giang Đức Hải còn đang do dự, liền cười nói: “Nếu như chú Đức Hải cảm thấy người trong thôn đang chiếm lợi ích của cháu, vậy thì làm phiền chú giúp đỡ cháu chăm sóc cây ăn trái trên núi nhiều hơn.”
Nghe thấy Khương Chi nói như vậy, Giang Đức Hải gật đầu, trịnh trọng nói: “Cháu gái, cháu yên tâm đi.”
Khương Chi và Khương Đức Hải thỏa thuận xong tiền lương của các nhân viên trông coi rừng, lại đưa thêm 300 đồng cho ông ấy để nhờ giúp đỡ thu hoạch đặc sản trên rừng, sau khi thu hoạch xong thì giao cho A Đạt. Đợi sau khi bọn họ bàn bạc xong thì cũng đã là buổi trưa rồi, Điền Hoán Mai mời cô đến nhà ăn trưa, cô cũng không từ chối.
Giờ nghỉ trưa, Khương Dược Tiến vui vẻ xách cặp trở về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play